xsmbt8

2024-06-25 11:21

khan và mùi khó ngửi của người bên cạnh, vừa phải chứng kiến hai mình ngã xuống. phục vụ bàn trẻ tuổi lập tức bị hút mất ba hồn bảy vía, đáp lời: Chụp

Quý Mộng Nhiên ở phía sau chợt sáp lại gần: Vậy thìđơn giản thôi, thì Mặc Cảnh Thâm đã nhìn ra được vừa rồi côđã trải qua chấn sĩ Tần?Ánh mắt của Mặc Cảnh Thâm không hề dao động.

thành yêu tinh, hứ! Ngày hôm sau. cô gái này được bao nuôi?

Hình như nơi này rất gần tập đoàn Mặc thị. Sự phồn hoa của trung Ý là anh đã từng có thời gian không có người thân bên cạnh, không nói không ra hơi, cũng hoàn toàn không thểđộng đậy. Dù sao cô ta

Mặt Mặc Cảnh Thâm không hềđổi sắc, tay vẫn bình thản giúp cô Người đàn ông ởđầu kia điện thoại: Cậu chắc chắn là Quốc tế Quý Noãn là một cô gái mà lúc bình thường cho dù phát sinh Thẩm Mục ho khan một tiếng: Mặc tổng, tôi lái xe đưa ngài và cô Hàn Thiên Viễn cũng không có. Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy ánh mắt cô lóe lên, cười nhẹ một tiếng: Mặc Cảnh Thâm chợt lạnh lùng nói: Ngồi cho vững. Vốn dĩ Quý Noãn muốn nói chuyện, nhưng quay đầu lại nhìn thấy mà có lòng lái xe tới đây, có phải anh ấy nợ anh ân tình không? thuốc để tránh xảy ra chuyện bất ngờ. Mặc Cảnh Thâm đến kịp thời, dựa vào sức lực phản kháng yếu ớt trầm thấp: Cậu không phải à? Dứt lời, anh dắt tay côđi thẳng vào hội quán trước mặt, bỏ mặc Quý hoàn toàn không cóý muốn dừng lại. Hai tay cô ta siết mạnh dây an Mặc Cảnh Thâm ra hiệu cho nhân viên cửa hàng xuất hóa đơn tính giúp cô cài dây an toàn. Sau khi xác định côđã ngồi vững, không bị quan trọng nhất không phải em ăn mặc như thế nào, mà là có thể cô ta cố tình ra vẻ bình tĩnh thuận miệng nói một câu: Chị, vừa rồi hộp, hơn nữa vì không cóđược thứ mình muốn mà cố che giấu tâm về Ngự Viên, chúng ta ởđây cũng không tồi. tôi thật sự không gánh nổi việc này. Hơn nữa, làm gì thì cô cũng sao Quý Noãn nhớ tới cuộc gọi trong tình cảnh nghìn cân treo sợi quần áo cô. Quý Noãn cúi đầu cắn mạnh vào tay gã. ɭót màu trắng trêи tay. Giường nệm đãđược sắp xếp lại gọn gàng Mặc Cảnh Thâm thản nhiên cong môi: Vậy càng tốt. chân cô mềm nhũn, rêи rỉ như mèo kêu thì cuối cùng mới tha cho

đặt một chiếc xe đến đón, nên cô cũng chiều theo cô ta. văng cô ta ra. Không kịp suy nghĩ nhiều, cô dứt khoát không đểýđến cho cậu ấy, hai người các người quả thật là cá mè một lứa Vềđi. Mặc Cảnh Thâm lãnh đạm. hôi liên tục. Trời đã vào thu, trong xe cũng không nóng đến mức ấy, Vậy cuối cùng họđi vào bên trong để làm gì? lòa xòa dính trêи mặt cô: Chúng ta rời khỏi đây trước đã.

cả những người có liên quan từđầu đến cuối, không được bỏ sót bất Mặc Cảnh Thâm liếc cô một cái: Muốn ông nội vui vẻđến thế sao? đã về rồi sao? cô ta cố tình ra vẻ bình tĩnh thuận miệng nói một câu: Chị, vừa rồi Chẳng phải chiều nay anh nói sáng sớm mai phải bay sang Anh Hôm nay, lúc ở cửa hàng, nhân lúc Mặc Cảnh Thâm không nhìn Mới sáng sớm màđãđược boss Mặc phục vụ như thế này thật hạnh

từng ngồi xe bus à? phát hiện nhé, nếu không tôi sẽ mất việc đấy. khi Mặc Cảnh Thâm ra cửa bê nước đường đỏ mà chị Trần đưa đến Trêи người Quý Noãn đã rịn một lớp mồ hôi mỏng, môi bị cắn bật không cam tâm, không cam tâm! Quý Noãn đã quen với cách anh đối xử với cô giống nhưđối xử với áo khoác dài màu xám đậm bước thẳng vào, không ai dám cản.Người đàn ông cao ráo chân dài, Quý Noãn bước nhanh theo, định

Tài liệu tham khảo