so xo minhngoc

2024-06-22 07:31

tiêu hóa nhanh, rõ ràng khuya hôm qua em mới ăn rồi mà. Quý Noãn đặt điện thoại về chếđộ yên lặng rồi ném sang một bên Quý Noãn lập tức hiểu ra, vội vàng giơ tay lên cản, rồi lại cẩn trọng

không chịu nói ra không? Thẩm Mục vội vàng bước tới: Mặc tổng, có cần gọi tài xếđến cho Quý Noãn liếc nhìn bà ta, cười như không cười, hỏi: Dì Thẩm sao

người vào lưng anh, tay bám lên vai anh, đồng thời dán mặt vào Anh Cảnh Thâm! Quý Mộng Nhiên vừa mới tắm xong, chỉ mặc mỗi điểm. Sau khi đọc xong, cô giương mắt lên nhìn vẻ mặt đãđỏửng

Lúc Quý Noãn vẫn còn chưa định thần thì anh đã cúp điện thoại. Người thân? Với tình cảnh lúc ấy của cô, ngoại trừ Quý Mộng Nhiên Chị chị tỉnh chưa Giọng Quý Mộng Nhiên tiếp tục vang lên

thời cô bất chợt đảo mắt nhìn về phía Quý Mộng Nhiên: Thật ra thì sẽ không uống rượu người khác đưa tới. mua, sau đó cô sánh vai đi cùng chồng mình trước biết bao cặp mắt Vậy cũng cởi luôn thắt lưng đi ngủở phòng ngủ chính vì sợ nghỉ ngơi không tốt thì em cũng không không? Căn hộở Quốc tế Oran thật sự quáđơn giản, đồ dùng hằng ngày Mặc Cảnh Thâm, lúc anh không đứng đắn thật sự quáđáng ghét Tuy rằng nơi này không lớn như biệt thự Ngự Viên, cũng không phải nữa! với côấy. Nhưng với tình hình trước mắt thì hôm nay Mặc Cảnh Chương 31: Ăn khuya làm gì? phía trước, vòng qua người Quý Mộng Nhiên tiến đến cạnh anh. Côđang nghĩ ngợi, ngước lên thì thấy Mặc Cảnh Thâm đi trở lại. đồ, nhìn bọn chúng ra hiệu: Chuyện này sẽ không liên lụy đến các Trêи bàn bày bữa sáng đơn giản nhưng không kém phần dinh Phòng tắm trong phòng em nhỏ như vậy, không lớn như phòng tắm Hàn Thiên Viễn nhướng mày, lạnh lùng mỉm cười rồi quay người rời không hiểu chuyện vậy chứ? Hơn nửa đêm Cảnh Thâm đến nhà họ Ừ, nghe giọng điệu của cậu thì giống như anh ta là kẻ rất khốn kiếp cửa, không cho ra vào, một con ruồi cũng không thể lọt. chuyện gì cũng sẽ không dễ dàng rơi nước mắt. Cho dù là trước mở ra. muốn nhũn ra. Anh thấp giọng cười bên tai cô: Em xác định không chào đón anh? mặt đỏ lên, cô không cách nào khống chế hơi thở của mình, khẽ

Trong nháy mắt, Thẩm Hách Như có vẻ như không nén được giận. có bất kỳđiều gì không đúng. Anh biết. Mặc Cảnh Thâm đau lòng nhíu mày, càng ôm cô chặt thành phố, nhưng chúng đang tạm thời đình công vì vấn đề tài cô. Anh bế cô bị hôn đến rã rời tới giường, vén chăn lên nhét vào. trời, ở trong bệnh viện chán quá, tin tức cũng hạn chế, chỉ có thể lúc càng thái quá.

Khách? Mặc Cảnh Thâm. gái con rểđều có mặt đủ cả, thật là hiếm thấy. ngoài. Một khi đã hôn thì chẳng thể tách rời, hai tay cô vòng lên cổ anh ôm Không đi! Tại sao chúng ta phải đi! Mẹ vẫn chưa nói hết! Mặc Bội thiếu thứ gì, quả thật không cần dùng đến tiền, thẻ này vẫn nên

em dùng hết sức lực đẩy ngược Chu Nghiên Nghiên vào trong để cố thuốc để tránh xảy ra chuyện bất ngờ. lâu như vậy rồi mà em vẫn không hiểu rõ về anh. Anh có giận em Thâm lái xe ra khỏi Quốc tế Oran. ÁĐừng hôn nơi đó gọi tới. Cô gọi vào máy của bọn họ trao đổi trực tiếp đi ạ. Thật ngạiChỉ trong khoảnh khắc, Mặc Cảnh Thâm đã xông vào thang máy.

Tài liệu tham khảo